Thơ tình "QUÊN"


Một hạt nắng thả hồn theo ngọn gió
Mưa khóc thầm giận dỗi rắc khô hanh
Sỏi đá cũng đa tình. Em thấy đó
Huống chi là sương gió, huống chi anh
Đừng bao giờ em nhé! Nhắc tên anh
Một lần thôi cũng van em đừng gọi
Đôi mắt anh giờ vô hồn mệt mỏi
Nên đánh rơi một vệt nắng bên thềm
Đừng nhớ anh em cũng đừng nghĩ tới
Ngoảnh mặt đi mà xem như đánh mất
Hãy để trôi đi những điều nhỏ nhặt
Nhung nhớ làm chi một kẻ bên lề.


Bài liên quan

THƠ 2789623897388676924

Post a Comment

emo-but-icon

Tin tức

Tin Hot

Gần đây

Comments

Text Widget

item